Tiếng hét này đã giúp Chu Trạch giật mình tỉnh lại sau cơn mê.
Phòng ngủ vẫn yên bình,
Chiếc giường vẫn nằm đó,
Trên tường vẫn treo bức ảnh cưới như mọi khi, không có gì thay đổi cả.
Chu Trạch đưa tay và dụi mắt, anh xoay người đi ra khỏi phòng ngủ và bước xuống cầu thang.
Trên bàn bày ba món mặn và một bát canh.
Một đĩa rau cần xào thịt bò, một đĩa bắp cải xào và một con gà luộc.
Bác sĩ Lâm đang đứng cạnh bàn ăn và xới cơm. Cô em vợ đã ngồi xuống, hình như cô ấy đã rất đói.
"Một số người đúng không có lương tâm, thấy vợ mình nấu ăn trong bếp mà vẫn lên phòng nghỉ ngơi được."
Cô em vợ vừa nói vừa lắc lư.
Chu Trạch cũng ngồi xuống. Bác sĩ Lâm đưa đũa cho anh.
"Từ hôm sau anh cứ về nhà ăn cơm đi."
Bác sĩ Lâm đột nhiên nói.
Cô giống như một người vợ hiền đang nhắc nhở chồng của mình, chuyện này rất bình thường, như mùa xuân chắc hẳn phải có hoa đào vậy.
"Ái chà chà." Cô em vợ mở to mắt nhìn.
Từ Lạc muốn quay về,
Hay chị mình đã yêu cầu anh ấy?
Chu Trạch im lặng không trả lời.
Cô em vợ thấy thế liền dùng chân đạp Chu Trạch một cái thật mạnh.
Cái đồ ngốc này, sao anh không trả lời hả?
Chị gái tôi gọi anh hôm nào cũng về nhà ăn cơm!
Chị tôi tình nguyện nấu cho anh ăn, chăm sóc anh,
Thế mà anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-sach-luc-nua-dem/2706770/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.