"Lão đạo."
"Ông chủ, sao thế?"
"Dừng xe lại đi. Tôi sẽ xuống ở đây."
"Ồ. Được được."
Chu Trạch xuống xe. Anh vứt điếu thuốc đang hút dở xuống đất rồi dẫm lên nó.
"Ông về hiệu sách trước đi."
"Ah?" Lão đạo hơi sửng sốt: "Ông chủ, tôi có thể đợi anh ra."
"Về trước đi."
"Không sao đâu, anh đi lâu cũng được, tôi không ngại việc phải chờ lâu."
"Về đi."
Chu Trạch quay đầu nhìn về phía lão đạo.
Ông khẽ rùng mình và run lên một cái,
Chậc chậc chậc,
Chắc chắn rồi, chàng trai này đi ra từ Địa ngục, bản chất vẫn vậy. Nhìn thì cảm thấy rất thân thiện nhưng thực chất chỉ là ngụy trang,
Ngụy trang!
Lão đạo nhìn Chu Trạch và chào một cách cung kính: "Được rồi, ông chủ, khi nào anh về thì gọi điện để tôi đến đón."
Lão đạo lái xe đi,
Chu Trạch đứng trước cửa khu dân cư- nơi mà gia đình họ Lâm sống một hồi lâu.
Trước đó, Đường Thơ đã nói với anh rằng, khi cô ấy chạy trốn khỏi sự truy đuổi, cô ấy đã tìm ra hai chỗ để ẩn nấp, một là ở đây, hai là chỗ hiệu sách của anh.
Tuy nhiên, ở khu dân cư này có thể có một chút vấn đề nên Đường Thơ đã đến trốn chỗ anh mà không phải ở đây.
Đường Thơ gợi ý rằng anh có thể đến đó xem, không chừng phát hiện ra điều gì đó, hoặc có thể có thu hoạch bất ngờ.
Chu Trạch sợ rắc rối, lúc ấy đã không đi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-sach-luc-nua-dem/2706768/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.