Xe cảnh sát và xe cứu thương đã tới.
Đương nhiên. Xa cứu thương dù có tới hay không tới cũng không có ý nghĩa gì trong trường hợp này nữa.
Chu Trạch cùng Hứa Thanh Lãng ngồi xổm ở phía đối diện cửa hàng xảy ra án mạng. Người tò mò đến đây xem đứng chật cứng.
Hứa Thanh Lãng vừa mới bình tĩnh lại một chút sau sự việc hồi nãy. Bây giờ, ta anh ta vẫn còn run run. Hứa Thanh Lãng không sợ ma, anh ta cũng rất thường xuyên nhìn thấy ma nhưng sự việc lúc nãy không đơn thuần là sợ hay không sợ, mà nói diễn ra rất nhanh, rất hãi hùng.
Trước đó Hứa Thanh Lãng còn ngồi chậm rãi thưởng thức món mì hoành thánh của "tiệm đối thủ", tự nhiên cái đầu của cô gái rơi xuống như châm biếm anh ta vậy. Thật kích thích!
"Chuyện này dọa người ta sợ chết thôi."
Một lát sau, Hứa Thanh Lãng mới lấy lại được chút tinh thần, đồng thời lại hỏi:
"Quạt trần này sắc đến mức có thể cắt được cổ người sao?"
Chu Trạch lắc đầu: "Về lý thuyết mà nói thì đó là điều không thể, nặng nhất là chỉ bị thương phần mềm thôi."
"Vậy lần này chính là vượt quá phạm vi lý thuyết?"
"Cứ xem là vậy đi. Kiếp trước khi tôi là bác sĩ, tôi đã từng xử lý vết thương do quạt trần gây ra giúp một bệnh nhân, nhưng tôi chưa bao giờ nghe đến chuyện quạt trần cắt đứt đầu bao giờ cả."
Lưỡi của cái quạt trần lúc nãy sắc như cái dao ở thời cổ đại vậy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-sach-luc-nua-dem/2706741/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.