Rét đậm vừa qua đi không lâu, liền đó là mùa xuân đến. Huyền quốc thái tử Huyền Vân Dạ, Vân Nguyệt công chúa mới vừa cử hành xong lễ mừng năm tuổi, cả nước trên dưới đều vui mừng.
Trên đường cái Huyền Diệu treo đèn kết hoa, ngựa xe như nước. Thỉnh thoảng có vài đứa trẻ tụm năm tụm ba cầm ***g đèn đuổi nhau, rất náo nhiệt.
Vào đêm, Vân Hi các.
Đã quá giờ lên đèn, tầng tầng hành lang uốn khúc quanh hồ được tô điểm bằng đèn ***g hoa lệ, xa xa trông như sao trời sa xuống mặt đất, mặt nước lăn tăn phản chiếu ánh đèn lấp lánh.
Cuối hành lang là phòng ngủ của Các chủ, tao nhã mà hoa lệ. Xa hơn một chút, là mấy viện lạc của các vị “chủ nhân” khác.
Thanh ảnh cao ráo lặng yên đến gần cánh cửa *** xảo, bước chân nhẹ nhàng không hề tạo ra một tiếng động.
Sương Vu nhìn thấy người đến, vừa mới nghênh đón, đã thấy y mỉm cười khoát tay chặn lại, lập tức hiểu chuyện thức thời lui xuống, thuận tiện cho lui trạm gác ngầm bốn phía.
Gió nhẹ lập tức thổi vào, màn trướng xanh nhạt lất phất bay giữa không trung, hư huyễn như mộng. Cửa khẽ đóng lại, màn che lại nhẹ nhàng rũ xuống.
Giữa phòng rộng rãi ấm áp là giường ngọc phi thường lớn. Trên giường trải thảm lông, mềm mại dễ chịu. Những ngày mùa đông, trên sàn nhà cả phòng đều trải thảm lông cáo, đi chân trần cũng không cảm thấy lạnh.
Thệ Thần cởi giày, nín thở rón rén đến gần, mơ hồ có thể cảm giác được hơi thở đều đặn của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-qua-vu-luu-van/1568562/quyen-2-chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.