Liên tiếp mấy ngày sau, trong cung không hề có động tĩnh gì, tựa như hai tuần mã sư họ đã bị lãng quên, trái lại nam tử tự xưng Huyền Hữu kia hầu như tối nào cũng tìm tới Lưu Vân tái mã, có thắng có thua, cân sức ngang tài.
Có một lần đúng lúc bị Liễm Hàn bắt gặp, Lưu Vân giới thiệu tính danh hai người với nhau, sau đó hai người rất ăn ý mắt to trừng mắt nhỏ, không ai nói gì. Lưu Vân chỉ cảm thấy nhiệt độ không khí chợt giảm vài độ, cuối cùng Liễm Hàn chẳng nói một lời, xoay người đi. Huyền Hữu có phần đắc ý nhìn bóng lưng Liễm Hàn, cười xán lạn.
Bất quá hôm sau Huyền Hữu không đến nữa.
Sáng sớm, gió nhẹ khẽ lay lá rụng, nắng mai xuyên qua kẽ lá rắc xuống ánh sáng nhu hòa thưa thớt.
Namtử cao gầy một thân trang phục đen thẫm nhẹ nhàng từ trên cây đáp xuống, đi về phía căn nhà nhỏ.
Trong nhà dọn dẹp rất sạch sẽ, không một bóng người, trên bàn bày vài món ăn, một bầu rượu trắng, thức ăn khá hơn lúc trước rất nhiều, còn bốc khói nóng hôi hổi, lộ vẻ vừa được đưa tới không lâu, còn chưa động qua, có thị lang đại nhân phân phó thật khác biệt.
Liễm Hàn lướt qua vài lần, từ trong ngực áo lấy ra một viên linh lung châu màu tím nhạt, trong suốt lóng lánh, trơn nhẵn ngưng nhuận, y đặt châu trong lòng bàn tay, khẽ phất qua thức ăn và rượu, thấy linh lung châu vẫn phiếm màu tím nhạt lấp lánh, y mới thu châu, bưng mâm ra ngoài.
Vòng ra phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-qua-vu-luu-van/1568501/quyen-1-chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.