Bạch Tiểu Nhung không dám gọi xe bậy nữa, đứng giữa xa lộ cũng không phải cách. Chẳng lẽ nhờ ông thầy thúi đó xuống núi rước về?
Cậu vừa liên lạc với Bạch Tuyết Vi, cô đang công tác ở thành phố S, chỗ đó có Thuần Vu Tĩnh, hệ số an toàn siêu cao, trước mắt không cần lo lắng. Ba mẹ Bạch thì ở trên đảo không có sóng, chỉ có thể gác lại chuyện liên lạc.
Thuần Vu Yến trấn an: “Anh vừa gọi cho shipper, cậu ta sẽ đến ngay.”
Shipper?
Bạch Tiểu Nhung còn đang khó hiểu thì có chiếc xe ba bánh dừng ngay trước mặt, mặt tài xế nhìn thế nào cũng thấy quen quen.
“Anh Hồng?”
Nạp Lan Hồng cười thân thiện: “Lâu rồi không gặp, Bạch.”
Thuần Vu Yến biết ngay là cậu sẽ kinh ngạc mà: “Lên xe rồi nói.”
Nạp Lan Hồng nhấn ga: “Đi mô?”
Thuần Vu Yến ngồi xuống xong xuôi mới nói: “Đi biệt thự nhà tôi.” Căn biệt thự lúc trước làm party bạch tuộc.
Bạch Tiểu Nhung và Thuần Vu ngồi khít vào nhau, sợ đạp trúng shit gà, chắc chắn Nạp Lan Hồng đang đi giao gà: “…”
[Phụt!]
[Tội anh Yến chân dài không thể duỗi ra.]
[Cạc cạc cạc!]
[Lầu trên cười thấy ớn.]
[Yến với Nhung nhìn thấy cưng ghê!]
Dù gì cũng là người quen, Bạch Tiểu Nhung hỏi thăm: “Anh không làm bác sĩ nữa à?”
Nạp Lan Hồng cao giọng: “Nghỉ việc rồi, dạo này nhiều ca bệnh dại, tăng ca quá giờ, bệnh viện lại không trả thêm, chỉ có thể từ chức làm cái khác.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-phat-song-truc-tiep-cua-bach-tieu-nhung/3334617/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.