Muốn phóng hỏa cũng không phải không thể, chỉ là, chỗ này là địa bàn của Thượng Quan, làm chuyện xấu bị phát hiện thì xấu hổ lắm.
Thuần Vu Yến đề nghị: "Chúng ta ra ngoài trước đã, ở dưới này bàn chuyện phạm pháp thì không hợp lắm."
Bạch Tiểu Nhung sửa đúng: "Chúng ta không làm chuyện phạm pháp, mà là ngăn cơn sóng dữ, giúp người hoạn nạn, dẹp loạn cái ác không cần lưu danh sử sách."
"..."
Lăng mộ từ lúc ngoi lên mặt đất, nhưng cổ tự, văn vật đều bị đem đi khai thách nghiên cứu. Đốt lửa lên thì cũng không sợ tổn hại, Bạch Tiểu Nhung đã tính cả rồi.
Bạch Tuyết Vi luôn chiều theo em trai, không phải chuyện giết người cướp của, tàn ác gì thì sẽ không cản. Phóng pháo hoa không cẩn thận bắt lửa thôi mà, sao trách em trai cô được.
Nam Cung Triệt suốt hành trình bị cho ra rìa, có ý kiến hay không cũng bị bỏ qua một bên: "..." Đường đường là minh tinh tiếng tăm lừng lẫy, lần đầu tiên hắn gặp trường hợp này.
Đoàn người đã thảo luận ra giải pháp an toàn để đốt pháo hoa mà không bị phát hiện, bây giờ về trước, chuẩn bị đồ nghề-
Ầm ầm ầm!
"Cẩn thận!"
Lối ra gần ngay trước mắt nay bị sụp hầm, Thuần Vu Yến mạnh tay lôi kéo Bạch Tiểu Nhung lùi về sau, để tránh đá rơi bể đầu. Bạch Tuyết Vi thuận tay kéo Nam Cung Triệt đang ngẩn người lùi về sau.
[Ơ, động đất à?]
[Không phải, đó là bọn họ bị nhốt ở bên trong!]
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-phat-song-truc-tiep-cua-bach-tieu-nhung/3325906/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.