Thượng Quan bên kia cử người tới hòa giải, Thượng Quan Hạo bị ông cha lôi cổ về giáo dục, Bạch Nhược được một phen mất mặt, mấy hôm liền không lộ cái mặt ra khỏi phòng.
Thuần Vu Yến nhân vụ này mà ép Thượng Quan bên này giao ra vài suất vào tham quan mộ địa, cho anh em Bạch Tiểu Nhung được một phen mở rộng tầm mắt.
Lối vào cổ mộ.
Thuần Vu Yến ngày xuống trước, chìa tay ra cho Bạch Tiểu Nhung, đỡ cậu đi vào: "Cẩn thận chút, bậc thang hơi cao."
Bạch Tiểu Nhung nắm lấy bàn tay của hắn, bước từng bước nhỏ, lòng nở hoa: "Anh cũng cẩn thận chút." Tuy cầu thang đã được dọn sạch sỏi đất nhưng vẫn còn cá lọt lưới.
Hắn liền đáp: "Đừng lo."
Bạch Tuyết Vi khoanh tay, hân hạnh thưởng thức mùi vị thức ăn cho chó: "..."
Nam Cung Triệt đi đằng sau Bạch Tiểu Nhung, cũng học Thuần Vu Yến giơ tay với cô: "Em có muốn tôi đỡ em xuống không? Bậc thang rất cao."
Bạch Tuyết Vi từ chối, bước chân thong dong: "Không cần."
Nam Cung Triệt cúi đầu: "Ồ."
[Anh em đặt tên cho CP là gì nào?]
[Mấy ảnh thở thôi cũng đẹp hút hồn.]
[Chị đẹp lạnh lùng quá đi, nhưng tôi thích!]
[Anh tóc vàng bị phũ tới héo luôn rồi kìa, thương quá.]
Bên dưới độ ấm hơi thấp, nhưng nhờ có ngọn đuốc cắm hai bên nên ôn hòa trở lại. Cổ mộ ở giữa là một sảnh nhỏ, tứ phía là các phòng nhỏ khác nhau. Tất cả đều được làm bằng gạch và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-phat-song-truc-tiep-cua-bach-tieu-nhung/3324656/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.