Edit | Beta: Manh & MDL
Ngày 27 tháng 3, trời nắng đẹp. Bác sĩ dẫn Chu Tư Nguyên đi thăm Chu Yên.
Đi thăm bức ảnh trên ngôi mộ lạnh ngắt của cô.
Chu Tư Nguyên không có lấy nổi một bức ảnh chụp chị mình cười, mà cũng phải, Chu Yên rất ít khi cười, lại không thích chụp ảnh.
Thấy cậu có vẻ muốn nói chuyện với Chu Yên, bác sĩ bèn xuống dưới trước chờ cậu. Chu Tư Nguyên ngồi xuống sửa sang bó hoa mà mình mang đến, cậu khóc suốt một tháng ròng, nước mắt cũng đã cạn khô.
Cô chết trên trực thăng, cùng với người mình yêu.
“Chị hứa với em là chị sẽ về rồi mà.” Chu Tư Nguyên vuốt ve cánh hoa, giọng hờn trách: “Chị nói dối.”
Đương lúc cậu ngồi thủ thỉ thì có ai đó lại gần, duỗi tay đặt một điếu thuốc xuống cạnh bó hoa: “Chị em không thích hoa đâu.”
Chu Tư Nguyên biết: “Hoa em tặng thì chị ấy sẽ thích thôi.”
Vi Lễ An cười nhẹ, cũng đúng.
Anh đưa tay xoa đầu Chu Tư Nguyên: “Đừng giận chị em, cô ấy là công thần đấy. Em chưa thấy tin à?”
Chu Tư Nguyên thấy chứ, không những thế còn thấy suốt một tuần liền. Đâu đâu cũng đưa tin về hai công dân hy sinh khi đang hỗ trợ cảnh sát bắt tội phạm buôn ma túy, nhiều đến mức phát ốm.
Cậu ngẩng đầu: “Sao cứ phòng chống ma túy là lại có người chết vậy ạ?”
Vi Lễ An ngồi xuống quàng vai cậu, nhìn bức di ảnh trên tấm bia: “Chị em không muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-nguyet/3465706/chuong-58.html