Edit: Manh
Trên xô-pha, Tư Văn trông không có vẻ gì là bận tâm, nhưng thực tế sống lưng hắn đã lạnh toát.
Hắn đã từng làm tình với Chu Yên trước sự chứng kiến của người khác, việc đó có thể mang lại niềm hưng phấn cho hắn. Nhưng lần này thì khác. Chu Tư Nguyên còn quá nhỏ, hắn không xuống tay nổi.
Nghe Chu Tư Nguyên hỏi vậy, mặt Chu Yên đen như đít nồi, bụng nghĩ, chẳng biết Tư Văn có bị thần kinh hay không mà chẳng làm được chuyện nào tử tế!
Chu Tư Nguyên vẫn muốn làm cho ra nhẽ, thế là bèn đế thêm: “Em thấy anh ấy hôn cổ chị.”
Chu Yên đành thả em trai ra, xoa mặt cậu: “Anh ấy là bạn trai chị.”
Chu Tư Nguyên vỡ lẽ, song hãy còn lấn cấn: “Anh ấy dữ quá.” Cậu vẫn nhớ lần Tư Văn bảo Chu Yên biến khỏi xe.
Chu Yên ngẫm lại chuyện đó, giải thích: “Hôm ấy bọn chị cãi nhau.”
Cô nói thế cũng chẳng sai, đúng là hôm đó có cãi vã thật, tuy rằng chỉ là sự giận dỗi đến từ một phía. Tư Văn thường hay nổi giận với cô vì những chuyện không thể hiểu nổi.
Chu Tư Nguyên gật gù, ghé bên tai cô thầm thì: “Em vào phòng đây, nếu anh ấy lại làm dữ thì chị cứ kêu lên, em sẽ ra liền.”
Chu Yên cười trừ, đã đến nông nỗi phải nhờ em trai bảo vệ rồi.
Chu Tư Nguyên về phòng, đóng cửa lại. Chu Yên đứng dậy, bỗng bị tuột huyết áp. Cơn váng vất bủa vây, cô lảo đảo lùi về đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-nguyet/3465669/chuong-35.html