Edit | Beta: Manh & MDL
Cuối cùng thư ký một mình lái chiếc SUV về, còn Tư Văn thì dưa Chu Yên đến bệnh viện bóp chân. Lúc bác sĩ kê đơn, hắn còn hỏi có để lại di chứng gì hay không.
Thật ra hắn thừa biết câu trả lời là không nhưng không hiểu sao vẫn muốn hỏi cho bằng được, đến nỗi bác sĩ chỉnh hình phải cho hắn một ánh mắt như nhìn người điên.
Sau khi rời khỏi bệnh viện, hai người ghé vào ăn tối tại một nhà hàng – một chuyện có thể là hết sức bình thường với những cặp đôi khác, nhưng với họ và mối quan hệ của họ thì không.
Không hào hứng, không cảm xúc, vậy mà lạ thay, vẫn có biết bao ánh mắt mờ ám đổ dồn về phía họ. Tư Văn đã quen rồi nên không để bụng, Chu Yên thì có hơi không quen nhưng cũng chẳng mấy bận tâm, xưa nay cái nhìn của người khác rất hiếm khi ảnh hưởng được đến cô.
Ăn xong về nhà, vừa qua khỏi cửa Tư Văn đã bắt đầu cởi quần áo, Chu Yên thấy vậy cũng tự giác vào phòng tắm xả nước đầy bồn. Xong xuôi cô ra ngoài, đương đi ngang qua Tư Văn thì bị hắn chộp tay giữ lại.
Chu Yên giãy mãi không ra, trông đến là bất lực: “Anh làm gì đấy?”
Tư Văn kéo cô lại dồn vào một góc. Với chiều cao, sức mạnh, và khí thế áp đảo, trong tư thế này, trông hắn giống hệt một con dã thú.
Không, không phải chỉ giống không thôi, mà hắn chính là một con dã thú.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-nguyet/3465667/chuong-33.html