Chương 149: [Sách Vân] Sấm kinh hoàng.
Chiếc giường đơn trong tiên xá của viện Vô Tình Đạo một người nằm thì thừa thãi, nhưng hai người nằm lại có phần chật chội, đặc biệt là khi một trong hai người có thân hình cường tráng, xương cụt còn mọc ra một cái đuôi chó.
Chúc Như Sương nằm sát bên trong, một bên dựa vào tường, bên còn lại dán chặt vào Trường Tôn Sách nóng hệt như cái lò lửa. Dù vậy, một phần ba cơ thể của Trường Tôn Sách vẫn lơ lửng bên ngoài giường.
Ngày thường Trường Tôn Sách có tư thế ngủ rất phóng khoáng, nhưng lúc này lại không dám nhúc nhích, cả người cứng đơ, khiến Chúc Như Sương cứ ngỡ mình đang nằm cạnh một cương thi.
Chúc Như Sương nhắm mắt nói: "Ngươi nằm thế này có ngủ được không?"
Trường Tôn Sách đang thầm niệm "Tạ Trần Duyên", mới niệm đến câu thứ hai đã bị khựng lại. Nghe Chúc Như Sương hỏi mình như vậy, hắn u oán đáp: "Ngươi nghĩ ta muốn thế chắc? Ta chỉ cần nhúc nhích một chút là rơi xuống đất rồi."
Chúc Như Sương: "Ngươi không biết nằm nghiêng à?"
Trường Tôn Sách: "Nằm nghiêng cũng không đủ chỗ, trừ khi ngươi cũng nằm nghiêng với ta."
Chúc Như Sương: "Được thôi."
Hai người sột soạt một hồi trong chăn, đổi từ tư thế cùng nằm ngửa sang tư thế nằm nghiêng mặt đối mặt.
Trong bóng tối, họ còn chẳng nhìn rõ được đường nét của đối phương, chỉ có hơi thở quanh quẩn nơi chóp mũi là trở nên rõ rệt hơn.
Thật kỳ lạ, Trường Tôn Sách thầm nghĩ, rõ ràng mình không nhìn thấy y, sao lại càng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-nguyet-vo-tinh-dao-bi-tap-bi/4676970/chuong-149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.