Chương 148: 【Sách Vân 】Chung Giường
Đóa hoa hồng nhỏ mọc ra từ bản thể thầncủa Hạ Lan Hi, sinh ra đã có linh thức và thần tính. Nó giống như một linh thú nhỏ vừa mới chào đời, ngơ ngác ngô nghê, rất nhạy cảm với ánh sáng và âm thanh bên ngoài. Chủ nhân chỉ cần nói chuyện với nó nhiều hơn một chút, nó sẽ có thể hiểu tiếng người như Bất Thức Phong Nguyệt.
Chúc Như Sương hy vọng đóa hoa hồng nhỏ có thể nhanh chóng nhớ được tên của mình, bèn ôm chậu hoa thì thầm với nó: "Cục cưng, con tên là 【Vân Sách Hòa Minh】, 'Vân' trong 'vân đóa' (đám mây),'Sách' trong 'sách lược', 'hòa minh' có nghĩa là cùng cất tiếng vang vọng, còn có một ý nghĩa nữa là..."
Chúc Như Sương ngập ngừng, trên mặt lộ vẻ do dự, không chắc có nên nói cho đóa hoa hồng nhỏ ý nghĩa còn lại của 【hòa minh】 hay không.
"Thôi vậy," Chúc Như Sương liếc Trường Tôn Sách một cái, hạ giọng nói với đóa hoa hồng nhỏ: "Để lát nữa ta sẽ nói cho con sau."
Trường Tôn Sách đứng bên cạnh ban đầu nghe rất hứng thú, đặc biệt là khi Chúc Như Sương nói đến tên của đóa hoa hồng nhỏ. Chúc Như Sương nói một lần, hắn lại mừng thầm một lần, khóe miệng gần như không thể nhịn được nữa.
Hòa minh tốt lắm, hòa minh tuyệt lắm.
Tuy hắn không thích đọc sách, nhưng cũng đại khái biết ý nghĩa của từ hòa minh. Cầm sắt hòa minh mà, đợi đến lễ kỷ niệm hai nghìn năm thành lập Thái Hoa Tông, biết đâu hắn và Chúc Như Sương có thể lên sân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-nguyet-vo-tinh-dao-bi-tap-bi/4676969/chuong-148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.