Không ai biết Tống Huyền Cơ đã làm thế nào, nhưng lúc này, hắn đang chắn trước mặt Hạ Lan Hi.
Vong Xuyên Tam Đồ và Cửu Châu Tịch Diệt va chạm, thân kiếm phản chiếu đôi mắt sâu thẳm rõ ràng của thiếu niên. Đằng sau thiếu niên, là một pháp tướng thanh niên trong suốt không tì vết.
Kiếm khí kh*ng b* từ nơi hai kiếm giao nhau nổ tung và va đập, Giang Ẩn Chu lùi lại nửa bước, trên khuôn mặt như băng cuối cùng cũng xuất hiện chút bất thường.
Thời gian dường như dừng lại vào khoảnh khắc này, cảnh tượng thần kỳ đã khiến tất cả mọi người đông cứng.
Đó là Giang Ẩn Chu, đệ nhất Vô Tình Đạo một kiếm chém tượng thần.
——Tống Huyền Cơ đã làm thế nào?
Hạ Lan Hi đã không thể phát ra tiếng nữa, y ngẩn ngơ nhìn bóng lưng Tống Huyền Cơ, thầm gọi: "Tống Tầm...?"
"Ta đã nhìn thấy gì?" Trường Tôn Sách hít một hơi khí lạnh:"Ta có nhìn lầm không?"
"Ngươi không nhìn lầm," Chân Tiêu Vấn Hạc mềm nhũn, phải vịn vào Bạch Quan Ninh đang ngây dại mới đứng vững được: "Ta cũng nhìn thấy rồi."
Tống Huyền Cơ đã chặn đứng Cửu Châu Tịch Diệt đệ nhất thiên hạ.
Phi Nguyệt Chân Quân ngẩng nhìn pháp tướng thanh niên lạnh lùng tuấn tú, khẽ cảm thán: "Đại ca đại tẩu, hai người có biết mình sinh ra cái gì không."
Giang Ẩn Chu cụp mắt liếc nhìn Cửu Châu Tịch Diệt, sát khí trên người không hề giảm bớt vì sự cố bất ngờ này. Hắn lại giơ kiếm, lần này nhắm vào cả Hạ Lan Hi và Tống Huyền Cơ.
"Giang viện trưởng." Tống Huyền Cơ và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-nguyet-vo-tinh-dao-bi-tap-bi/4676933/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.