Chương 72
Ánh trăng dịu dàng mờ ảo, dòng suối lấp lánh ánh bạc lạnh lẽo.
Giống như những người khác, Tống Huyền Cơ c** tr*n nửa thân trên, mái tóc dài đen như mực buông thả xuống làn nước. Nước suối chỉ cao tới ngực hắn, làn da thiếu niên trắng đến kinh ngạc, dáng người thon dài nhưng không gầy yếu, tựa như khối bạch ngọc lạnh lẽo dưới ánh trăng, như tuyết tụ nơi suối nguồn, tất cả như một bức tranh tuyệt mỹ.
Mặt nước phản chiếu bóng dáng Tống Huyền Cơ, giống như hai thiếu niên tuấn mỹ đối diện nhau qua làn nước. Hạ Lan Hi thẹn không dám nhìn người thật, đành cúi đầu chăm chú ngắm “mỹ nhân” trong nước.
Phía bên kia suối linh, Chúc Như Sương cùng mấy người vẫn còn đang tranh cãi sôi nổi về giống loài của dị thú. Trong khi lắng nghe tiếng nói chuyện của đạo hữu, Hạ Lan Hi dõi theo vẻ mặt của Tống Huyền Cơ trong nước, thấy từ bình tĩnh gắng gượng chuyển sang giả vờ trấn định, chẳng bao lâu liền hoàn toàn đơ cứng.
Tống Huyền Cơ: “...Hạ Lan Hi.”
Hạ Lan Hi: “...Làm gì?”
Tống Huyền Cơ: “Buông tay.”
Hạ Lan Hi: “Ta chỉ dùng mu bàn tay chạm nhẹ thôi mà, có phải nắm chặt đâu. Nếu ngươi thật sự không muốn thế, né ra là được rồi.”
Tống Huyền Cơ: “Vừa rồi ai nói ‘ta ngượng chết mất’?”
Hạ Lan Hi: “Là ta, đúng rồi.”
Tống Huyền Cơ: “Ngươi lừa ta, rõ ràng đâu có ngượng.”
Hạ Lan Hi: “Không có, ta thật sự ngượng mà.”
Tống Huyền Cơ: “Thế à, vậy có cần sau này ta gọi ngươi là ‘Hạ Lan Ngượng’ không?”
Hạ Lan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-nguyet-vo-tinh-dao-bi-tap-bi/4676892/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.