Chương 71
Ở trong viện Vô Tình Đạo quá lâu, Hạ Lan Hi đã quen với việc một năm chỉ có mùa đông. Y có thói quen dùng linh lực giữ ấm, vừa xuống núi đã bị luồng khí nóng tạt thẳng vào mặt khiến y nhắm tịt mắt lại, suýt chút nữa ngất xỉu ngay tại chỗ. May mà có Tống Huyền Cơ bên cạnh đỡ lấy y kịp thời.
Hạ Lan Hi giơ tay che trán, qua kẽ ngón tay híp mắt nhìn ánh mặt trời chói chang nơi phàm trần mà đã lâu không thấy.
Bầu trời trong xanh trong veo không một gợn mây, mặt trời thiêu đốt nghiêng nghiêng xuống, khiến Hạ Lan Hi chợt nhớ lại những mùa hè thong dong từng trải qua ở Kim Lăng trước khi gia nhập Thái Hoa Tông.
Rời khỏi Thái Hoa Tông, mọi người đều cởi bỏ viện phục, thay vào đó là y phục thường ngày theo sở thích riêng.
Bạch Quan Ninh mặc một bộ Lâu Lan bằng lụa mỏng để lộ eo, Trường Tôn Sách thì luôn ưu ái kiểu áo hở ngực của Tây Châu; còn Tiêu Vấn Hạc cuối cùng cũng tạm thời thoát khỏi những bộ đồ da báo, thay vào đó là một chiếc trường sam mát mẻ, trên áo thêu hình tiên hạc dang cánh sống động như thật.
Về phần bộ ba Vô Tình Đạo, vẫn là một thân bạch y như tuyết, không nhiễm bụi trần, tựa ba đóa tuyết liên băng sơn trên mây cao, giữa tiết hè oi bức càng thêm băng lạnh, khiến người ta khó lòng rời mắt.
Hạ Lan Hi chỉ cần liếc nhìn Bạch Quan Ninh một cái đã thấy ghen tị. Bộ Lâu Lan quả thật rất hợp với mùa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-nguyet-vo-tinh-dao-bi-tap-bi/4676891/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.