Cho đến khi xe con chạy đi, anh mới xuất thần cảm thán.
Nào có vạn lý trường chinh, nửa đoạn đường phía sau, đều là anh gánh điểm cuối cùng tìm cô trở về.
Giả…giả thôi…
Tiểu cô nương bị anh ấn lên tường, cặp mắt đào hoa bị giật mình mở to, đáy mắt ướt át, ngu ngốc.
”A…”
Âm thanh từ miệng lập tức biến mất ở bên môi anh.
Anh anh anh anh anh…
Anh hôn cô a.
Môi kề môi, không hôn chỗ khác, mà hôn cái miệng nhỏ nhắn của cô.
Chỉ vài giây ngắn ngủi, mà cả người Cố Ý tựa như có điện, vừa run run vừa nóng lên, kinh hãi từ đầu tới cuối.
Trì Tự chậm rãi đứng thẳng người, con ngươi đen sẫm như hồ sâu, vững vàng chiếm lấy cô.
Tiểu cô nương lúc này mới dám chớp mắt, một cái, hai cái, vừa đơn thuần ngây thơ, lại xinh đẹp quyến rũ.
Môi anh đào của cô khẽ nhếch:
”Cậu hôn tớ ah…”
”Ừ.”
”Cậu cậu cậu…” Cô khẩn trương tới mức cà lăm, ”Cậu sao có thể…”
Cố Ý nói năng lộn xộn, hoàn toàn không biết mình đang nói gì.
Bộ dáng này của cô rơi vào mắt Trì Tự, ngốc nghếch luống cuống đáng yêu, không có một chút dáng vẻ thiên kim, hết lần này tới lần khác chọc trái tim anh.
Đối diện với mùi vị nếm thử cánh môi mấp máy, nói không được một câu đầy đủ.
”Không được…Tớ vừa rồi đều không chuẩn bị…”
Trì Tự lại cúi đầu xuống, tay trái đỡ vai cô, tay phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-mieu-chung/2054889/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.