”Ăn cá là nam sinh, chẳng lẽ để cho cậu ấy đánh nữ sinh sao? Loại chuyện này, vẫn là để tớ tới.”
Ở trong lòng Cố Ý, Trì Tự chỉ cần cứ phụ trách thiên chi kiêu tử đẹp như hoa, còn lại những thứ tà mị nóng nảy kia chuyện hoành hành ngang ngược, nên do cô làm là tốt nhất.
<Cậu lấy thân báo đáp đi, tôi rất cam tâm tình nguyện.>
…
Đầu óc Trì Tự nóng lên, gửi xong câu này tinh thần rõ ràng ra.
Khung thoại luôn ồn ào bên kia vậy mà lại yên tĩnh một đoạn thời gian rất dài.
Trong đầu anh nghĩ, nếu không thì rút về đi.
Cố Ý: <Không cho phép rút về!>
Cố Ý: <Đã chụp màn hình~~~>
Cố Ý: <Không phải nói không tính chuyện yêu đương mà, cậu tại sao lại câu dẫn tớ>
Trì Tự: <Tôi nói đùa>
Nói đùa?
Cố Ý mất hứng: <Không được! Này làm sao có thể đùa giỡn được!>
Cô mới vừa nhấn nút gửi, liền thấy Trì Tự rút câu trước đó về.
Mấy giây sau, anh lần nữa gửi tới một câu:
<Tạm thời là nói đùa>
Cố Ý đoán mò một hồi, mặt mày hớn hở:
<Là tạm thời sao?>
Đối phương không trả lời.
Cố thiên kim tấn công đuổi theo:
Trì Tự nằm trên giường trở mình, mặt hướng lên trên, chưa tới mấy giây lại nằm nghiêng, sau đó lại đổi một bên nằm nghiêng, bất luận tư thế nào cũng không thoải mái.
Ván giường kêu két két, cậu ấm Nghiêm thiếu gia ở giường bên, ba lần bốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-mieu-chung/2054882/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.