*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cố Ý nâng mặt lên: ”Trước kia cùng người khác đi ra ngoài chơi đều là tớ trả tiền, bây giờ chợt phát hiện, đàn ông trả tiền thật là đẹp trai!”
Trì Tự hơi lúng túng, giả bộ lãnh đạm liếc cô:
”Vốn nên để đàn ông trả tiền.”
Vào buổi chiều, học sinh thu dọn hành lý rời trường học, nghỉ hè chính thức bắt đầu.
Ăn cơm tối xong, ông nội Cố Ý cầm bình nước đến vườn hoa tưới nước. Cái gì mà hoa hồng Trung Hoa [1], cúc ngũ sắc [2], hoa nhài [3] hoa xa cúc [4], phơi nắng một ngày liền ỉu xìu, tưới nước cũng không thấy tươi sống, lão nhân gia cảm thấy không có ý nghĩa, ném bình nước đi, chắp tay sau lưng tùy ý đi bộ trong sân nhà mình.
[1] Hoa hồng Trung Hoa
[2] Cúc ngũ sắc
[3] Hoa nhài
[4] Hoa xa cúc
Đi vòng qua bên dưới cây tử đằng [5], ông nghe thấy âm thanh tức giận của cháu gái, cách bóng cây đu đưa, bóng lưng tiểu cô nương mảnh khảnh hung hăng dậm chân một cái.
[5] Cây tử đằng
”Mẹ ơi, con sẽ ở lại mấy ngày nữa, không có gì.”
”Còn không làm gì.” Lương Tiêu Cảnh ở đầu bên kia điện thoại quở trách cô, ”Con cho là mẹ không biết? Cái gì tốt không học, lại học yêu sớm…”
”Sao mẹ không hỏi thành tích của con chứ? Con tiến bộ rất nhiều.”
”Top
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-mieu-chung/2054863/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.