"Còn tiếp tục phục hồi không?" Hàn Đông thử hỏi.
Vương Trung Đỉnh ừ một tiếng mặt không biến sắc.
Hàn Đông lần thứ hai mân mê, ngay cả bản thân hắn cũng không rõ mình cố chấp nhất như thế để tìm ra chân tướng, hay là để tìm thêm tin tức về Diệp Thành Lâm.
20′ sau, đoạn ghi âm còn lại khôi phục hoàn thành.
Vương Trung Đỉnh bình tĩnh mở lên, Hàn Đông bình tĩnh nghe, hai loại bình tĩnh đan chéo, nổi lên không khí cực kì không bình tĩnh.
"Tôi a? Vẫn luôn ở đó, rất tốt."
"Ngày đó lần đầu tiên đặc biệt ngồi xe vào trong thành phố xem, diễn thật sự rất tốt, cậu ấy chính là khối liêu."
(Khối liêu: chỉ tài năng thiên phú)
"Không có ý định liên hệ."
"Không phải người chung đường."
Nghe được hai câu trước, Hàn Đông còn rất bình tĩnh. Nghe đến hai câu sau, trong lòng đặc biệt có cảm giác không tốt.
Âm tần đứt quãng, nghe tựa như giọng nói tin ngắn. Nhưng thật ra là hai người đối thoại, chỉ là tiếng của một người khác đã bị tách ra mà thôi.
Về phần vị kia là ai, Hàn Đông trong lòng đã rất rõ ràng.
"Đây là bút ghi âm tiểu Lương lấy được từ phòng cách vách trong khách sạn, em hẳn là nghe thấy giọng nói này, mới theo bản năng đi đến phòng đối diện a?"
Vương Trung Đỉnh rất hi vọng Hàn Đông có thể nguỵ biện, chỉ cần thế bản thân mình liếc mắt một cái bỏ qua cũng tốt.
Đáng tiếc Hàn Đông lại thừa nhận rồi.
"Anh ấy ở phòng đối diện của em ba năm."
Vương Trung Đỉnh không phát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-mang/1349906/chuong-164.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.