.
Thủy Mạn Thành trợn mắt, đột nhiên há miệng phun một bãi nước bọt lên mặt Ngọc Mãn Thiên. Ngọc Mãn Thiên giận dữ muốn phát điên, phốc một cái phun ngược trở lại, trong nháy mắt trên mặt hai người đều đầy nước bọt, vẫn còn chưa đủ, Ngọc Mãn Thiên dứt khoát há miệng thúc giục nội lực, oa một tiếng, trong bụng có cái gì phun hết cả lên mặt Thủy Mạn Thành. Nhất thời trong đại sảnh mùi chua tanh xông lên khiến ai nấy đều cau mày muốn ói…
Cao thủ hai nhà đồng thời đưa một tay che mũi, tay kia kéo chân hai người về như kéo lợn chết. Tuy vậy hai người vẫn cố chống cự, mười đầu ngón tay cắm xuống mặt đất tạo thành mười vết cào sâu trên mặt đất đồng thời hai cái đầu vẫn như cũ ngước nhìn đối phương, cổ bành ra trông như hai con rắn hổ mang…
Ngọc Mãn Lâu và Thủy Mạn Không đều giận đến xanh mặt, gân trán nổi vồng lên. Vừa mới bị kéo trở về, Thủy Mạn Thành đã lại nhảy lồng lên, chỉ cảm thấy trên mặt mùi vị chất ọe từ bụng Ngọc Mãn Thiên giống như phân thì không nhịn được há miệng nôn thốc nôn tháo mà bên kia Ngọc Mãn Thiên dùng tay áo lau mặt rồi lại thao thao bất tuyệt, khí dũng như núi cất tiếng mắng to…
Thân hình Ngọc Mãn Lâu chợt lóe lên rồi có thanh âm ba một tiếng, Ngọc Mãn Thiên nặng nề một cái rồi xanh cả mặt mắng: "Hỗn trướng câm miệng!"
Ngọc Mãn Thiên trừng hai mắt quát: "Lão tử không phục, ngươi cắn ta a!"
Ngọc Mãn Lâu nhất thời tức giận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu/3786326/chuong-698.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.