.
Ngọc Mãn Lâu đã xem xét qua tình hình của Ngọc Băng Nhan biết bệnh của nàng mặc dù đã có chuyển biến tốt đẹp, hơn nữa không biết quá trình chữa bệnh ra sao nhưng lại có thêm một thân nội lực thâm hâu. Tuy nhiên so sánh với Thủy Thiên Nhu của Thủy gia thì vẫn thua kém không ít, nhất là kinh nghiệm thực chiến thì vô pháp so sánh với nhau. Căn bản không cần chính mình cử động tay chân gì nữa thì ở trong trận đấu lấy sanh tử làm kết cục này thì hẳn là phải chết không thể nghi ngờ!
Thủy Mạn Không đưa mắt nhìn Ngọc Băng Nhan khen: "Nữ hiền chất của nhiên là ôn uyển động lòng người, ta thấy rất là khả ái. Nghe nói nữ hiền chất từng có bệnh nặng nhưng hôm nay xem ra đã khỏi hẳn, thật sự là thật đáng mừng" .
Ngọc Băng Nhan đỏ mặt cung kính nói: "Chỉ là vận khí của Băng Nhan tốt, gặp được Vô Thượng Thiên Tống Quân Thiên Lý tiền bối, lừa gạt hắn xuất thủ cứu tr nên mới may mắn có thể có được mạng sống thôi" .
Thủy Mạn Không cười to nói: "Thì ra là thế, xem ra Băng Nhan nữ hiền chất đúng là người phúc lớn mạng lớn a" .
Ngọc Băng Nhan khom người nói: "Bá phụ quá khen" .
Hai người nay sau khi một câu đôi lời thì Thủy Mạn Không không hỏi gì nữa bởi vì hắn cũng đã nhìn ra, thực lực của cô gái trước mặt này có lẽ là không tầm thường nhưng cũng tuyệt đối không phải là đối thủ của nữ nhi mình. Một khi đã như vậy thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu/3786325/chuong-697.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.