Lăng Nhất cười hắc hắc, chắp tay sau lưng nhìn hơn hai mươi người ở phía trước, giống như một con mãnh hổ nhìn hơn hai mươi con thỏ: "Cảm giác làm mưa làm gió sướng lắm hả? Tống đại công tử, vận khí của ngươi đúng là không tồi, đảm lượng cũng khá. Cả Thiên Phong đại lục có thể nhìn thấy chân diện mục của Điền Chi Di ta tính ra cũng không có được mấy người, ngay cả cha ngươi là Tống Thiên Kiều cũng không có được vinh hạnh này. Mà ngươi không ngờ lại đồng thời nhìn thấy cả ba huynh đệ chúng ta, chỉ bằng vào điểm này, ngươi cũng đáng để kiêu ngạo rồi, có muốn để mấy huynh đệ chúng ta quỳ thành hàng xuống trước mặt ngươi nữa không?"
"Ta... ta..." Không ngờ ba vị đương gia thần bí nhất của Thuận Thiên Minh đều ở đây! Tống Cuồng hoang mang lo sợ đảo mắt, trên đầu mồ hôi lạnh to bằng hạt đậu túa ra, cơ hồ muốn bật khóc. Mẹ của con ơi, vận khí này có gì đáng để kiêu ngạo đâu? Vận khí của ta không tồi, nhưng là vận xui mới đúng, ta căn bản là người xui xẻo nhất Thiên Phong đại lục mà! "
" Đại đương gia, người là cao nhân tiền bối,quả thực là công tử nhà ta không đúng, xin đại đương gia đại nhân đại lượng, niệm tình đại công tử trẻ tuổi không hiểu chuyện, mà nể mặt Tống gia ta, có thể bỏ qua lần này, Tống gia chúng ta nhất định sẽ hậu báo! " Lão già áo đen kiên trì cầu xin tha thứ, tuy biết rõ đối phương mười phần thì đến chín phần là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu/3786311/chuong-683.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.