Tình thế cấp bách, không thể làm gì khác hơn là lấy lý do, thơ ca cũng là linh cảm nhất thời trong lòng, chỉ có thể ngẫu nhiên mà sáng tác ra, không phải lúc nào cũng có thể làm được.
Đây chính là lý do rất chính đáng. Ngay cả Đường Nhu vốn được xưng là nữ nhân tài ba cũng phải gật đầu thừa nhận. Trước đây Đường Tiểu Đông đã từng lấy lý do này lừa bịp Lôi Mị, nàng cũng tin là thật.
Chúng nữ đều ríu rít bàn luận, đặc biệt Đường Điềm và Lý Đằng Giao là lợi hại nhất.
Tuy rằng Đường Điềm cột búi tóc biểu thị nữ nhân đã xuất giá, nhưng vẻ non nớt trên mặt vẫn chưa hết, nàng vẫn mang tâm tính bướng bỉnh, hiếu động của một tiểu nữ hài.
Hà Hiểu Nguyệt lại lặng lẽ ngồi một bên, khuôn mặt tươi cười dạt dào hạnh phúc nhìn tràng diện náo nhiệt
Đường Tiểu Đông biết nàng giỏi nấu nướng, trong lòng khẽ động, vẫy vẫy tay với nàng.
Mặt Hà Hiểu Nguyệt hơi đỏ lên, cúi đầu đi tới bên cạnh hắn.
Chúng nữ cười khanh khách không ngừng, vươn tay đẩy nàng ngã nhào vào lòng Đường Tiểu Đông.
Đường Tiểu Đông sao có thể khách khí, ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn của nàng, để nàng ngồi trên đùi khiến Hà Hiểu Nguyệt mắc cỡ, ngay cả gáy cũng hồng lên.
- Hiểu Nguyệt, Đường Triều đã có đậu hũ, sao không có sữa đậu nành, bánh quẩy a?
Chúng nữ ngây người ngẩn ngơ. Đường Điềm hét lên:
- Đông ca ca, cái gì là sữa đậu nành, bánh quẩy vậy?
Làm được đậu hũ, đương nhiên cũng làm được sữa đậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu/1557253/chuong-298.html