Tiếng thay y phục sột soạt truyền đến, Đường Tiểu Đông mừng rỡ. Hôn lễ nhỏ lãng mạn lần trước đã bị Lan Phỉ phá hỏng, lần này phải đền bù Phượng Cô Cô một chút. Hừ…
Quả nhiên, toàn thân Phượng Cô Cô trong trang phục nương tử, cười tủm tỉm từ sau màn bước ra, ngồi ngay ngắn trước bàn trang điểm.
Đường Tiểu Đông cười ha ha:
- Phượng Cô Cô, nàng không cần mặc gì càng mê chết người. Hắc hắc…
Phượng Cô Cô xấu hổ trừng mắt, cười tủm tỉm, tiếp tục trang điểm.
Kỳ thực cũng chỉ là vuốt vài sợi tóc mai, tô nhẹ một lớp son phấn. Dù sao, nàng cũng vốn đã xinh đẹp động lòng người, lúc này càng lộ ra vẻ ý nhị thành thục.
Đường Tiểu Đông thấy vậy, trong lòng chấn động vội vươn tay ra. Phượng Cô Cô cười duyên tránh thoát, thấp giọng nói:
- Động phòng hoa chúc, cần phải uống chén rượu giao bôi.
Đường Tiểu Đông gần như đã say sắp ngã, cho nên nàng chỉ nhấp chút rượu mà thôi.
Rượu giao bôi a! Đường Tiểu Đông cười ha ha không ngừng, mặt dày nói:
- Phượng Cô Cô a, trước tiên nàng ngậm trong miệng một ngụm, sau đó mớm qua miệng ta.
Đó mới là rượu giao bôi chân chính. Hắc hắc.
Phượng Cô Cô đỏ bng mặt, ánh mắt thiết tha, thực sự nâng ly lên dốc vào miệng. Chiếc cổ trắng vươn cao, đôi mắt thanh tú nhắm chặt, e thẹn động lòng người.
Đường Tiểu Đông mừng rỡ ôm nàng, miệng kề miệng. Phượng Cô Cô nhanh chóng phát ra tiếng thở gấp hổn hển.
Khi lửa tình dâng lên, Phượng Cô Cô sớm đã bỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu/1557252/chuong-297.html