- Chuyện tại người định, không có gì không có khả năng.
Hắn bị Lý Lâm Phủ chèn ép đến nỗi ngay cả tự bảo vệ bản thân cũng cực kỳ khó khăn, càng không nói gì đến bồi dưỡng thế lực nổi dậy.
Đường Tiểu Đông trầm giọng nói:
- Động vật không tìm được thức ăn ở trong trời đất, đều giống nhau một mặt ngủ dài, bảo tồn mỡ vượt qua mùa động lạnh giá, thẳng đến mùa xuân hoa nở mới trở ra kiếm ăn.
- Triết phục? (Nằm nhẫn)
Đôi mắt u buồn của Lý Hanh hiện lên một tia quang mang kỳ lạ, lập tức trở nên ảm đạm.
- Đúng, triết phục.
Đường Tiểu Đông nghiêm túc nói:
- Không nên đấu cùng Lý hữu tướng, những năm nay tướng vị hắn chấp chưởng không ai có thể dao động được.
Nét mặt Lý Hanh lộ ra biểu tình cổ quái.
Đường Tiểu Đông tiếp tục nói, biểu tình cực kỳ nghiêm túc:
- Lý Lâm Phủ một đời gian tướng, nhưng không phải không có công lao, chí ít trong lúc hắn còn chấp chưởng tướng vị, Tiết Độ Sứ phiên vương các nơi đều cực kỳ thành thật, mãi đến
Đây là đánh giá của sử thư đối với Lý Lâm Phủ, hắn dựa theo toàn bộ nói ra, chỉ là cảm thấy hơi lẹo miệng, nên vội vàng đình chỉ.
- Dương Quốc Trung?
Lý Hanh cùng Lý Uy liếc nhau, biểu tình nét mặt cực kỳ cổ quái, vẻ hy vọng nồng đậm. Đường Tiểu Đông vội ho một tiếng:
- Dù sao đi nữa đại ca cũng nhịn nhiều năm như vậy rồi, nhịn thêm bảy tám năm nữa thì có làm sao?
Lý Hanh thở dài nặng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu/1557166/chuong-211.html