Bình!
Vò rượu rơi xuống mặt đất vỡ thành từng mảnh.
- Ha ha, rượu ngon, lâu lắm rồi mới được thống khoái như vậy, ha ha.
- Tiểu huynh đệ, cám ơn!
Lão khất cái nghênh ngang rời đi, trong không khí quanh quẩn tiếng cười to, phóng khoáng của lão.
Tới đột nhiên, đi cũng mạc danh kỳ diệu.
Nửa ngày sau, Đường Tiểu Đông mới kịp phản ứng, nội tâm thầm hô lợi hại.
Vò rượu kia chí ít cũng phải năm cân, lão khất cái một hơi cạn sạch. Nếu như đổi lại là mình, chỉ sợ uống được một nửa đã gục tại chỗ, đúng là trâu bò mà. Thế gian quả nhiên không thiếu kỳ sự, một lão khất cái nhìn như sắp bước chân vào quan tài, có phải là cao thủ Cái Bang giống như trong tiểu thuyết võ hiệp miêu tả hay không, hắn không rõ ràng lắm. Bất quá chỉ bằng vào bổn sự, một hơi uống cạn năm cân rượu, lãocó
thể ghi tên vào sách kỉ lục Guinness thế giới rồi.
Một thân ảnh kiều diễm đập vào trong mắt.
Nàng kia vừa bước vào bên trong khách sạn, tất cả đám thực khách đều lập tức hiện lên vẻ kích tình, nhưng sau đó lại biến thành thất vọng.
Nữ nhân này không phải là tình nhân mà bọn hắn đang đau khổ chờ đợi.
Mặc dù người đến che kín mặt bằng một tấm lụa đen, nhưng Đường Tiểu Đông vẫn nhận ra đó là Phượng cô cô. Trên mặt tràn đầy vẻ mừng rỡ, nhưng trong nội tâm vẫn đang vô cùng khẩn trương, không biết nàng có thuyết phục được Đường Nhu biểu muội không?
Phượng cô cô nhẹ nhàng bước lên lầu, ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu/1557153/chuong-198.html