Giày vò suốt cả một đêm, Lý Đằng Giao ngược lại là sảng khoái lâm ly, sáng sớm rời giường bừng bừng sức sống, quả thực giống như là được dùng n lần dương thai tố, rực rỡ động lòng người khiến cho Liễu Nguyệt Cơ đố kỵ không thôi. 
Còn Đường Tiểu Đông, cả đêm không chợp mắt, mắt quầng thâm không khác gì một con gấu trúc. Chứng kiến ánh mắt của Liễu Nguyệt Cơ nhìn về phía hắn vẫn tràn đầy cổ quái, bất quá hiện tại nhiều hơn một phần mập mờ, trái tim hắn không tự chủ được lại điên cuồng nhảy lên. 
Lý Lâm Phủ vỗ vỗ bả vai hắn, nở một nụ cười vô cùng mập mờ. 
Đường Tiểu Đông chỉ có thể cười khổ, hắn hiểu được ý tứ của Lý Lâm Phủ --- thanh niên, tuy rằng thân thể cường tráng tinh lực dồi dào, nhưng tốt hơn vẫn nên kiềm chế một chút, đừng có liều mạng làm cả đêm, hiện tại biết lợi hại chưa? Lúc dùng cơm, Liễu Nguyệt 
Cơ chịu khó gắp thức ăn tiếp cho ba người, chăm sóc Lý Lâm Phủ đến mức lão cười không khép miệng lại được, khiến cho Đường Tiểu Đông phi thường mất tự nhiên. 
Nghe khẩu khí của Lý Lâm Phủ, tựa hồ đối phương đang chọn ngày lành, chính thức nạp Liễu Nguyệt Cơ thành vị tiểu thiếp thứ mười. 
- Chúc mừng nhạc phụ đại nhân, chúc mừng thập di nương. 
Đường Tiểu Đông thăm dò. 
- Cái kia... Nhạc phụ đại nhân... Món tiền tưởng trăm vạn lượng hoàng kim... 
- Sống thấy người, chết phải thấy xác. 
Trong đôi mắt già nua của Lý Lâm Phủ chợt bắn ra hung quang khiến cho người khác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu/1557145/chuong-190.html