Mặc dù việc này có chút hạ lưu, lợi dụng người khác, bất quá nữ nhân này thực sự là không đơn giản, không thể không đề phòng. 
Lý Lâm Phủ vuốt vuốt chòm râu, thở dài. 
- Đúng là làm khó cho hài tử Ngạo Phong này, cũng không biết là hắn tìm thấy Nguyệt Cơ ở đâu, nàng có bảy tám phần giống với Hàn Yên, coi như là an ủi lão phu một chút. 
Trong lời nói, đối với Hoắc Hàn Yên vẫn là nhớ mãi không quên, Liễu Nguyệt Cơ chỉ là cái bóng của nàng, vật thế thân! 
Thì ra là thế! 
Nội tâm Đường Tiểu Đông à lên một tiếng. 
- Lão gia, nếu không để Nguyệt Cơ đổi tên thành Hàn Yên được không? 
Liễu Nguyệt Cơ trong lòng Lý Lâm Phủ, thân hình uốn éo như rắn, thanh âm ỏn ẻn mang theo vẻ làm nũng cùng lấy lòng. Đường Tiểu Đông nhíu mày, hắn có thể ngửi được trong lời nói của Liễu Nguyệt Cơ ẩn chứa một tia không vui, đố kỵ thậm chí là hận ý. 
Lý Lâm Phủ nâng cằm nàng lên cười ha hả, đôi mắt già nua tỏa ra quang mang đặc thù mà chỉ đám lang sói mới có. 
- Tiểu mỹ nhân thực là nhu thuận khả ái, ha ha. 
Đường Tiểu Đông thầm hô lợi hại, chỉ bằng phần công phu câu hồn hoặc nhân này, tin tưởng không bao lâu sau, Liễu Nguyệt Cơ rất nhanh sẽ có thể mị hoặc Lý Lâm Phủ, thay thế địa vị của Hoắc Hàn Yên trong lòng lão. 
Nội tâm hắn vừa vui mừng lại vừa lo lắng. 
Lý Đằng Giao tựa hồ rất khó chịu, lúc giúp phụ thân bóp vai, lực đạo chợt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu/1557144/chuong-189.html