Dứt lời xấu hổ nở nụ cười.
Tần Tiêu cũng cười:
- Bởi vì ngươi vẫn là A Man mà ta nhận thức lúc ban đầu, ngươi là một người trọng cảm tình, là một nam nhi nhiệt huyết. Mặc kệ ngươi là A Man, là đương kim thiên tử. Ở trong mắt ta ngươi vĩnh viễn đều là hảo huynh đệ của ta.
- Ân, hảo huynh đệ.
Lý Long Cơ gật mạnh đầu, vỗ vai Tần Tiêu, ánh mắt chân thành nhìn hắn, nói:
- Ta biết kỳ thật trong lòng ngươi có băn khoăn, lo lắng mình công cao chấn chúa, lo lắng ta sẽ nghi kỵ ngươi, lo lắng lại như năm đó, ngươi phải tá giáp quy điền thậm chí gặp kết cục tá ma giết lừa, đúng không? Ta nhớ được năm đó ở Trường An, sau khi chuyện của Thái Bình công chúa chấm dứt, ta giữ lại ngươi không đồng ý, ta còn nói qua một câu. Ta nói: Ta thật nghiêm túc nói cho ngươi biết, ta không đố kỵ ngươi, vĩnh viễn tín nhiệm ngươi. Những lời này hôm nay ta vẫn nói một lần. Ta sở dĩ đến Tân La...ta nghĩ ngươi có thể hiểu được dụng ý của ta.
Mấy câu nói thật sự tri kỷ thiếp tâm, tảng đá lớn đè ép trong lòng Tần Tiêu cũng hạ xuống. Hắn tinh tế suy tư, đột nhiên có chút kinh ngạc nói:
- Ngươi muốn...ngự giá thân chinh Tân La?
- Không sai!
Lý Long Cơ như đinh đóng cột quyết đoán nói:
- Thái Tông, Cao Tông đều từng chinh phạt Cao Ly. Mà nay Tân La phản loạn, ta không lý do không tự mình chinh phạt Tân La. Nhớ rõ năm xưa Thái Tông giải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-vo-trang-nguyen/1614355/chuong-860.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.