- Ha ha, nếu quả thật là như thế, vậy thật tốt quá!
Lý Thiệu Cố kích động nói:
- Thủy bộ giáp công, san bằng Tân La dễ như trở bàn tay!
- Phải, hiện tại chỉ là ý tưởng, hơn nữa còn là ý tưởng có thể nhất.
Tần Tiêu đứng dậy cao giọng nói:
- Hạ lệnh đại quân xuất phát, hỏa tốc đột kích. Trước khi trời tối phải đuổi tới Bạc Chước thành!
Ba vạn thiết kỵ tinh nhuệ nhanh chóng chuyển động, phóng thẳng phương nam.
Cùng lúc đó, Lý Tự Nghiệp vừa nhận được tin tức kinh người: Người Tân La ngoài ba mươi dặm vừa bắt vài cầu nổi, đang qua sông, hơn nữa tận phía tây xa xa xuất hiện một đội quân đang gấp rút đánh về bên này, hơn nữa quân đội kia chính là Đường quân!
Lý Tự Nghiệp thật có chút hôn mê: Đây đều là chuyện gì chứ? Đều vội vàng chạy đến Bạc Chước làm khách sao? Vừa là người Tân La vừa là Đường quân...hơn nữa Đường quân kia từ đâu xuất hiện? Theo thời gian cước trình mà tính ra, đại quân chủ lực của Tần Tiêu hẳn phải thêm nửa ngày mới đến Bạc Chước. Hơn nữa Đường quân kia đến từ phía tây Bạc Chước...phía tây, chính là biển thôi!
Hay là thủy quân Đại Đường đổ bộ truy kích?
Nghĩ đến đây, Lý Tự Nghiệp chợt hưng phấn, lập tức gọi Hoàn Tử Đan nói:
- Chuẩn bị nhân mã thủ hạ của ngươi. Tùy thời giết ra khỏi thành, chặn đánh đám người Tân La kia!
Hoàn Tử Đan hoài nghi:
- Không thủ thành sao?
- Ngươi đi chuẩn bị là được, không cần hỏi nhiều.
Lý Tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-vo-trang-nguyen/1614347/chuong-852.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.