Tần Tiêu lập tức gật đầu:
- Được, ngày mai chúng ta xuất phát cùng đi Dịch Châu đón tỷ tỷ của muội cùng Ngọc Hoàn về đây. Gia đình ta chuẩn bị ăn tết thôi!
Tử Dịch không khỏi có chút nghi hoặc nói:
- Nha, sao hôm nay huynh vui vẻ như vậy, muội nói gì huynh cũng không tranh cãi với muội đây? Xem ra nam nhân sao, ưa thích thăng quan phát tài thôi. Hoàng đế ban cho huynh nhiều chức quan lớn như vậy, làm cho huynh vui đến như thế.
- Vừa lúc ngược lại, ta vui vẻ là vì ta đã bỏ quên chức quan được ban cho.
Tần Tiêu cười nói:
- Còn ném một củ khoai lang phỏng tay về cho hoàng đế làm quà mừng năm mới.
Tử Địch chớp đôi mắt to nghi hoặc nhìn Tần Tiêu, lắc đầu tiếp tục thêu hoa:
- Việc của huynh làm muội chẳng hiểu gì hết. Mặc kệ huynh, muội phải thêu đây, huynh đừng quấy rầy muội, tự mình múc nước rửa chân đi ngủ đi...
Mùng hai tháng Giêng hoàng thành Trường An, trong ngự thư phòng Hàm Nguyên điện tại Đại Minh cung.
Diêu Sùng giẫm chân rũ xuống bông tuyết trên người, trong lòng nghi hoặc nghĩ thầm: Hiện tại vì sao hoàng thượng đột nhiên triệu ta đến đây? Lúc này đã đến lúc nghỉ tết, nha môn cũng đã sắp xếp xong người trực ban. Từ trước tới nay bệ hạ cũng không thích quấy rầy ngày nghỉ ngơi của triều thần, sao thái độ hôm nay lại khác thường...
Trong lòng Diêu Sùng mang theo vẻ không yên đi theo Cao Lực Sĩ đến ngự thư phòng. Cuối cùng Cao Lực Sĩ đã bỏ xuống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-vo-trang-nguyen/1614289/chuong-794.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.