Không cần bắt làm tù binh!
Ngoài ba mươi dặm, Tần Tiêu mang theo Hổ Kỵ sư đẩy mạnh. Vừa lúc gặp được Hầu Tử mang theo tù binh cùng dê bò chạy tới, hội báo tình huống phía trước.
Tần Tiêu nghe xong hồi báo của Hầu Tử, không khỏi giận tím mặt:
- Hoàn Tử Đan lớn mật, dám coi thường quân lệnh của bổn soái!
Hầu Tử nhất thời hoảng sợ, vội vàng thối lui sang một bên không dám tiếp tục lên tiếng, trong lòng nghĩ thầm: Lần này thảm!
Tần Tiêu hừ một tiếng, trầm giọng nói:
- Anh Dực tướng quân, ngươi suất lĩnh đại quân đi theo, bổn soái tự mình dẫn ba ngàn kỵ binh đi trước!
Mặc Y nhấc thương lên cánh tay, hai tay ôm quyền:
- Dạ!
Tần Tiêu cau mày, vỗ ngựa, trầm giọng quát:
- Trung quân doanh, theo ta đi!
- Hống!
Ba ngàn thiết kỵ theo Tần Tiêu phóng ra, đại thảo nguyên chấn động run lên.
Chờ khi Tần Tiêu dẫn người đuổi tới, Hoàn Tử Đan đang gầm lên giận dữ, chém bay đầu Cát Lỗ lên cao, máu tươi phun đầy trời!
Tần Tiêu lớn tiếng gầm lên:
- Dừng tay! Người Khiết Đan, người nào bỏ vũ khí xuống được miễn tử, người vi phạm giết không tha!
Nhóm người Hoàn Tử Đan nhất thời cả kinh – Đại nguyên soái đã đến!
Vì vậy liền thúc ngựa lui ra.
Còn hơn trăm binh sĩ Khiết Đan sống sót chứng kiến trận thế, chủ tướng đã bị chém, đành ném loan đao xuống ngựa đầu hàng.
Trong mắt Tần Tiêu lóe hàn quang, liếc mắt nhìn Hoàn Tử Đan, hạ lệnh:
- Người đâu! Bắt giữ tù binh, kiểm kê ngựa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-vo-trang-nguyen/1614240/chuong-745.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.