Tần Tiêu mỉm cười nhìn hắn, gật gật đầu:
- Tốt lắm.
- Đại nguyên soái.
Hoàn Tử Đan tràn đầy kích động cùng chờ mong nhìn lên Tần Tiêu, ngữ điệu lại cực kỳ vững vàng:
- Ty chức rốt cục có cơ hội đi theo bên cạnh đại nguyên soái ra trận giết địch!
Trên chiến trường không có cha con, đây là lời Tần Tiêu luôn chỉ dạy hắn. Đi tới trong quân, trên chiến trận, chỉ có tướng quân cùng binh lính, không chấp nhận xen lẫn tình cảm riêng tư quá nhiều, xưng hô lẫn nhau đều phải chú ý.
Tần Tiêu cười nói:
- Là ngươi tự mình triển lộ thân thủ, tự mình cố gắng!
Dứt lời một tay chụp lên đầu vai rắn chắc của hắn, dùng sức nhéo hai cái, quả nhiên đủ cứng rắn!
- Dạ!
Hoàn Tử Đan nhận chân gật đầu, tin tưởng gấp trăm lần.
Tần Tiêu liếc mắt nhìn mọi người chung quanh, các tướng sĩ đặc chủng doanh đều có thật nhiều lời như muốn nói với hắn.
Tần Tiêu nói:
- Các huynh đệ, trước tiên hãy lên thuyền, ngày sau chúng ta còn thật nhiều thời gian ôn chuyện. Trước tiên nhập Ký Châu rồi nói sau!
- Đại nguyên soái, mời!
Lý Giai Lạc cùng Hoàn Tử Đan ôm quyền, những người khác đi giúp dắt ngựa, vây quanh hắn đi lên quân thuyền.
Gió xuân thổi cánh buồm, thuyền lớn lướt trên sóng nước Hoàng Hà, hướng bờ bắc đi tới.
Tần Tiêu giới thiệu Kim Lương Phượng cho nhóm người Hoàn Tử Đan, sau đó mọi người ngồi vây quanh trong khoang thuyền lớn, lớn tiếng cười nói, mồm to uống rượu, trút hết tâm sự.
Suốt mấy ngày liên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-vo-trang-nguyen/1614200/chuong-705.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.