- Trước kia ta đối với việc người hoàng thất sửa miếu thờ cùng đạo quan cũng không có gì cảm giác, cho rằng không có gì đáng trách. Nhưng khi Diêu Sùng đưa cho ta xem một số sổ sách tính toán, ta liền hiểu được. Một tòa miếu thờ, một miếu tăng lữ, cần tốn bao nhiêu lao dịch xây dựng, cần bao nhiêu dân chúng đến cung cấp nuôi dưỡng.
- Nếu đem những điều này cung cấp vào đồng ruộng cùng quân sự, sẽ càng hữu dụng bao nhiêu! Một hộ dân chúng bình thường chi phí một năm có lẽ cũng không bằng giá trị một tòa điêu khắc bình thường của chùa miếu. Vì thế ta quyết định chỉnh lý phật đạo. Hai năm thời gian cả nước trên dưới đã bỏ được bốn thành miếu thờ đạo quan nhũng nhiễu dân chúng, cắt giảm hơn vạn tăng lữ hữu danh vô thực, đều đi làm ruộng trồng trọt chăn nuôi!
Tần Tiêu vui vẻ gật đầu:
- Đây đều là hiện thực lợi quốc lợi dân, thật sự làm rất khá. Mặc dù ta ở huyện Trường Cát xa xôi hẻo lánh, cũng cảm nhận được Đại Đường đang vui sướng hướng vinh. Phát sinh biến hóa giống như thay da đổi thịt!
- Không cần vỗ mông ngựa. Kỳ thật những công lao này càng nhiều là phải quy công cho nhóm người Diêu Sùng.
Lý Long Cơ cười mỉa nói:
- Ta từ nhỏ lớn lên trong hoàng thành, cảnh đời bên ngoài không thấy được nhiều, đối với khó khăn trong dân gian có thể nói chỉ được nghe lần đầu, đối với quân đội cũng hoàn toàn không biết. Khi mới đăng cơ, ta thật sự hoảng hốt. Ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-vo-trang-nguyen/1614173/chuong-678.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.