Tuy tính tình hồ nháo, nhưng tận sâu trong lòng Tử Địch vẫn rất nghe lời lão công cừu nhân của mình.
Lý Đán ngồi trong lương đình trò chuyện hồi lâu, cuối cùng không để ý Lý Tiên Huệ các nàng tận lực giữ lại, kiên trì cáo từ.
Tần Tiêu thập phần tự giác tiễn hắn ra khỏi nhà, đưa tới tận cửa thôn. Ở nơi đó có bảy tám người mặc trang phục người hầu dáng người vạm vỡ đang chờ hắn. Tần Tiêu không cần quan sát cũng hiểu được những người này là Thiên Ngưu Vệ thị vệ đi cùng Lý Đán từ trong cung đến, là những hảo thủ trung tâm nhất. Hình Trường Phong cũng đã trở lại, bên người đi theo một nhóm nhi đồng, trong tay cầm xâu mứt quả thật lớn, vui mừng dị thường.
Lý Đán cùng Tần Tiêu đi tránh sang một bên, ánh mắt sáng nhìn hắn, nhẹ nhàng nói:
- Tần Tiêu, ta không biết trong lòng ngươi rốt cục có ý tưởng thế nào. Nhưng ta nhìn thấy cuộc sống của ngươi yên ổn mà hạnh phúc, ngay cả ta cũng thật sự e ngại đến quấy rầy ngươi. Nhìn thấy ngươi hưởng thụ thiên luân chi nhạc cùng vợ con, nếu miễn cưỡng đưa ngươi về triều thật sự là có chút ép buộc, như vậy đi, ta không miễn cưỡng ngươi, nhưng cũng không thể buông bỏ ngươi. Hôm nay ngươi cho ta một tin chuẩn xác để trong lòng ta có tính toán – ngươi yên tâm, ta lấy gương mặt già này đảm bảo, tuyệt không đem ý tứ của ngươi nói với tam lang – ngươi chỉ muốn nói cho ta, nếu tam lang cố ý cho đòi ngươi về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-vo-trang-nguyen/1614165/chuong-670.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.