- Theo ta thấy, hắn khẳng định là lên kinh đi thi, hơn nữa ý chí so với lúc trước càng thêm kiên định hơn.
- Ta đã nói, các ngươi đều là quái nhân, ta là nghĩ mãi không hiểu.
Trương Húc không để ý nói rằng:
- Ta càng thêm quan tâm, ngày hôm nay lúc nào sẽ khởi hành đi Quân Sơn?
- Không đi, ta dự định ngày hôm nay cáo từ. đi trở về nhà.
- Ách? Ngươi đúng là vừa mới thu đồ đệ, làm vậy chẳng lẽ lã muốn phủi đít mặc kệ?
Trương Húc nghi hoặc nói:
- Tốt xấu cũng ở thêm vài ngày, chỉ điểm nhân gia một chút đi sao?
Trương Húc vừa mới dứt lời, ngoài cửa đi vào một người, kinh hoảng nói:
- Thế nào, sư phụ này muốn đi sao?
Quách Tử Nghi đến, còn đánh lên nước nóng cho Tần Tiêu rửa mặt Xem ra thật đúng là để Tần Tiêu trở thành của sư phụ đến kiếu kính.
Tần Tiêu khẽ cười cười:
- Đúng nha, thế này đi. Tử Nghi, phụ thân ngươi hiện tại về nhà rồi sao?
- A, như vậy đi.
Quách Tử Nghi cả kinh nói:
- Đừng có khách khí như vậy. Tử Nghi
Tần Tiêu vỗ một cái lên đầu vai của hắn:
- Ngươi ta có danh là sư đồ. Kì thực lại là huynh đệ. Vốn có tuổi tác cũng không kém quá lớn đi. Nếu có thời gian rảnh, thì đi ra Giang Châu tới tìm ta, chúng ta cùng nhau luận bàn võ nghệ.
- Ta...
Quách Tử Nghi vẻ mặt thất vọng và uể oải, đột nhiên ánh mắt sáng lên noi rằng:
- Sư phụ, ta cũng không thể được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-vo-trang-nguyen/1613899/chuong-404.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.