Tần Tiêu, ngay hôm nay Vạn Kỵ tướng sĩ đóng giữ bảo vệ An Nhạc công chúa, nửa bước không được rời đi. Ngươi an bài một chút.
Tần Tiêu chắp chắp tay:
- Thần tuân chỉ.
Lý Hiển hơi dừng một chút:
- Còn nữa, chuyện hôm nay không thể truyền ra ngoài. Cũng chỉ có ngươi là tâm phúc mới được tuyên vào đây, có biết không?
Tần Tiêu cung kính trả lời:
- Thần hiểu rõ, đa tạ bệ hạ tín nhiệm.
Lúc này Lý Trọng Tuấn đã sớm tới bên giường, đem Lý Khỏa Nhi ôm thật chặc vào trong ngực, còn ‘ trìu mến ’ vỗ lưng của nàng:
- Muội muội đừng sợ, có ca ở đâêu ma quỷ quái gì cũng không dám khi phụ ngươi.
Lý Khỏa Nhi đầu tóc rối bời, một bộ quần áo cũng mặc loạn thất bát tao, xem ra bọn người Lý Hiển mặc lên cho nàng. Lúc này ánh mắt si ngốc nhìn qua Lý Trọng Tuấn, miệng cười toe toét, lập tức lại kinh giãy ra khỏi ngực của Lý Trọng Tuấn, chỉ vào Lý Trọng Tuấn:
- Ngươi... Ngươi là Vô Thường! Bạch vô thường? Hắc Vô Thường! Ah! Vô Thường gia gia, không nên bắt ta!
Đột nhiên nội tâm Tần Tiêu nhảy mạnh, nói:
- Không thể nào? Chuyện này cũng nhận ra?
Rất rõ ràng Lý Trọng Tuấn cũng sợ tới mức bắn người, sau đó chỉ vào mặt của mình:
- Muội muội, ngươi nhìn rõ ràng đi, ta là tam ca nha! Tam ca? Không phải Vô Thường! Muội muội đừng sợ, ca ca là thiên binh thiên tướng, đến bảo hộ ngươi!
Lý Hiển nhìn qua cảnh này, lại thở dài một hơi:
- Rốt cuộc cũng hiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-vo-trang-nguyen/1613861/chuong-366.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.