- Hơn nữa là phi thường sợ, thường thường gọi Vu sư thầy cúng tới nhà trừ tà cho nàng.
- Vậy là dễ xử lý rồi.
Tần Tiêu cười âm hiểm.
- Điện hạ đưa lỗ tai tới đây, ta cho ngươi biết nên làm cái gì...
Lý Trọng Tuấn lặng lẽ nghe Tần Tiêu nói, cười hắc hắc quái dị.
- Ý kiến hay, ý kiến hay! Chuyện này đã ghiền nha! Ha ha, Tần huynh đệ, không nghĩ tới đầu óc của ngươi lại xấu như vậy! Chưa nói việc này cần ngươi xử lý giúp ta.
- Không phải chứ!
Tần Tiêu vội vàng nói:
- Loại chuyện này ngươi phải làm rồi, nếu ta nhúng tay, vậy liên lụy cửu tộc! Ta không dám.
- Sợ cái bướm á!
Lý Trọng Tuấn lại vung tay, nói:
- Trời sập xuống ta đỡ lấy. Lại nói chuyện này thiếu thân thủ của ngươi làm sao hoàn thành? Yên tâm, chỉ cần ngươi làm chuyện này, chuyện khác giao cho ta.
Tần Tiêu liên tục lùi bước:
- Đừng đừng, ngươi đừng hại ta. Ta còn muốn sống thêm mấy năm nữa. Vạn nhất bị phát hiện, ta chết chắc!
- Vậy ngươi làm hay không làm?
Sắc mặt Lý Trọng Tuấn nghiêm nghị, vẻ mặt cứng rắn hù dọa Tần Tiêu.
- Ta cũng mặc kệ, chủ ý này là ngươi nghĩ ra, đến lúc đó bị phát hiện ta sẽ vạch trần là do Tần Tiêu dạy ta! Móa!
- Âm hiểm!
Tần Tiêu oán hận mắng một tiếng, lập tức bất đắc dĩ cười nói:
- Tính toán, ta xem như sợ ngươi. Làm thì làm, ha ha, cả ngày nhàn rỗi không có việc gì nên phải tìm chút chuyện cần làm! LẠi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-vo-trang-nguyen/1613858/chuong-363.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.