- Vi Ôn là vô danh tiểu tốt, trước khi bệ hạ đăng cơ chỉ là tiểu quan bé như hạt vừng, hiện tại nhảy lên làm nam nha Đại Đô Đốc, khó tránh khỏi có chút tiểu nhân đắc chí.
Tần Tiêu thở dài:
- A. Không đáng chấp nhặt với hắn. Nhưng mà hiện giờ ngươi không cảm thấy có chút chướng khí hay sao? Từ sau Thần Long chính biến thì quan viên ba tỉnh bỏ cũ thay mới rất nhiều, trong đó có một bộ phận rất lớn là những kẻ hối lộ An Nhạc công chúa cùng Vi hậu mới được làm quan, những kẻ này người sáng suốt đều nhìn ra. Hết lần này tới lần khác bệ hạ lại sủng ái hai mẹ con này quá mức rồi, tùy ý các nàng làm ẩu.
Lý Long Cơ khẽ cười cười:
- Bán quan ly tước sao, trước kia đã có rồi, cũng không có gì lớn cả. Nhưng nếu ngươi biết rõ An Nhạc công chúa dùng phương thức gì để giúp bọn người có quan tước thì ngươi mới có thể buồn bực đấy.
Tần Tiêu nhíu mày:
- Nàng lại làm mấy thứ bịp bợm gì rồi?
- A!
Lý Long Cơ bất đắc dĩ cười một tiếng, thở dài:
- Nàng cầm lấy thánh chỉ nói vài câu, lại bảo bệ hạ ấn ngọc tỉ vào, sau đó tùy ý điền tên tuổi quan viên lên thánh chỉ. Hiện tại, trừ mười hai vệ Đại tướng quân cùng Tể tướng thì không có quan viên nào nàng không dám bổ nhiệm. Nam nha Đại Đô Đốc Vi Ôn làm quan là nhờ đó.
Tần Tiêu kinh sợ nói:
- Có loại chuyện này? Đây chẳng khác gì trò đùa! Hoàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-vo-trang-nguyen/1613856/chuong-361.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.