Phạm Thức Đức xúc động thở dài:
- Chẳng lẽ cây mọc thành rừng, gió vẫn không thổi bật rễ sao? Đại nhân là thanh niên tài tuấn cần phải gặp những chuyện này. Ta xem như minh bạch, đại nhân đang ở Tả Vệ Suất Phủ, tại sao phải an bài chuyện này. Chỉ là ta lo lắng, vạn nhất sự tình huyên náo lớn rồi, một kẻ Tả Vệ Suất nho nhỏ cũng chỉ như muối bỏ biển.
Tần Tiêu nhíu mày lắc đầu:
- Trong kinh hiện giờ có mấy nơi lớn, thứ nhất là Vũ Ý Tông Bắc Nha, thứ hai là Lý Trọng Tuấn nam nha. Lại có là đông cung sáu suất. Mà đông cung sáu suất lại nằm trong tay của ta - Tả Vệ Suất cầm đầu. Đồng thời thực lực của đông cung cũng yếu nhất. Mà một số người che giấu thực lực trong triều, trong quân thân tín khá nhiều như Võ Tam Tư, Thái Bình công chúa cùng Đường Hư Đê. Nhất là Đường Hưu Đê uy vọng của hắn trong quân, không ai sánh kịp. Nếu như thật muốn phát sinh cái đại sự gì, lực lượng của hắn hết sức quan trọng. Lập trường của hắn cũng trực tiếp quyết định cân đối của hai phe. Mà bây giờ, hắn bị điều đến đông cung. . . Phạm tiên sinh, ngươi cho rằng điều này nói rõ cái gì?
Phạm Thức Đức bừng tỉnh đại ngộ gật nhẹ đầu:
- Xem ra ... Vũ Hoàng cũng am hiểu sâu thuật đế vương, quả nhiên là làm một chuyện tình sáng suốt, thực lực cân đối. Cũng khó trách đám người Trương Giản Chi, Diêu Sùng cùng Đường Hưu Đê đi tìm đại nhân, để cho đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-vo-trang-nguyen/1613790/chuong-295.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.