Lại nói tới thủ đoạn chọn ngựa thì Tần Tiêu quả thật làm cho bọn người Điền Trân ăn cả kinh. Tần Tiêu không có cho Điền Trân và mấy tướng quân khác lựa chọn thay cho mình, hắn tự mình vào chuồng ngựa lựa chọn. Trước hết nhất là nhìn mắt ngựa, no đủ tròn trượt hữu thần xem như qua cửa đầu tiên, nếu không lớn có khoẻ mạnh cũng không cần; kế tiếp là màu lông, cũng không phải mỗi con ngựa đều có màu lông thuần khiết, kế tiếp là mông ngựa có săn chắc hay không, có hoa văn hổ ban, ưng bàng hay không. Bởi vì những loại ngựa có những đặc điểm trên mới là giống hoang dại thuần huyết, về sau bị người ta thuần hóa nên vô cùng thần tuấn, toàn thân không có một sợi lông thừa, càng cường tráng hơn; sau đó lại xem đuôi ngựa, kế tiếp là tuổi, quá già và quá non đều không cần. Tiếp theo lại chọn thính tai linh hoạt. Cốt cách rõ ràng; cổ uốn lượn đứng thẳng, lưng rộng mà thẳng... Mọi việc như thế Tần Tiêu phân đạo lý rất rõ ràng, từ hơn một ngàn con ngựa lựa ra một con lông vàng nhạt cho mình. Sau đó lại chọn một con màu đen cho Lý Tự Nghiệp.
Điền Trân ngạc nhiên nói: "
- Đại suất chắc đã nghiên cứu môn đạo này tinh thâm đúng không? Bằng không sao còn tinh thông hơn cả nài ngựa? Hai con ngựa này của đại suất đều là thuần chủng, chúng ta có thói quen gọi là " hãn huyết bảo mã "! Cả Đông Cung Vệ Suất không cao hơn mười con. Hơn nữa đều được thái tử mang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-vo-trang-nguyen/1613722/chuong-227.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.