Võ Tắc Thiên lên tiếng:
- Tần Tiêu, tại kinh làm quan, không thể so với tại địa phương Giang Nam làm Tuần Liệp Kiểm Thị (tuần tra kiểm soát). Lợi hại trong đó, bản thân ngươi tự thể nghiệm đi, ba ngày nghỉ tới ngươi hảo hảo an trí. Ba ngày sau khi tảo triều, trẫm chính thức tuyên chỉ ban thưởng, đến lúc đó ngươi chính thức đến đông cung đi nhậm chức. Trong khoảng thời gian này, chính ngươi hảo hảo chuẩn bị một chút. Tốt rồi, ngươi đi đi.
Tần Tiêu chắp tay trở ra:
- Vi thần cáo lui....
- Trẫm cũng phải hồi cung. Uyển nhi, ngươi thuận đường dẫn Tần Tiêu ra ngoài, để cho hắn thể nghiệm chức Đại tướng quân cấm suất hoàng thành, đồng thời để hắn quen tình hình trong nội cung. Sau đó, ngươi lại tới Tử Chấn Điện hầu ta.
Thượng Quan Uyển Nhi vui mừng lĩnh mệnh đi theo đằng sau Tần Tiêu ra khỏi Thái Dịch Đình.
Trên đường, Tần Tiêu cười hỏi:
- Ta có phần thưởng, nàng đắc ý cái gì?
- Đây còn không phải là công lao của ta sao.
Thượng Quan Uyển Nhi cười hì hì nói:
- Nói như thế nào, ngươi cũng là " người của ta " rồi, ta đương nhiên muốn chiếu cố ngươi! Những thứ không nói khác, Tần phủ ở Kim Quang Môn ta chiếm một nửa.
- Hả?
Tần Tiêu cười nói:
- Theo nàng nói như vậy thì bản thân ta không phải giống như là ăn cơm bao sao?
- Ăn cơm bao (trai bao)?
Trong ánh mắt Thượng Quan Uyển Nhi toát ra hai cái dấu chấm hỏi (??):
- Có nghĩa là gì?
- Khục... Ý tứ chính là,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-vo-trang-nguyen/1613714/chuong-219.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.