- Vương đại nhân cũng khó tránh khỏi bị liên quan đến, nếu là Vương đại nhân tự hành xử lý, vậy lại bất đồng... Cái này, Vương đại nhân, hiểu ý của ta chứ?
- Hạ quan hiểu, hạ quan hiểu!
Vương Tử Diệp liên tục gật đầu:
- Đa tạ Tần đại nhân thông cảm cho hạ quan.
Tần Tiêu nhìn thoáng qua Cát Hiển Nghiệp vẫn còn đang đánh nhau, hắn nói với Vương Tử Diệp:
- Vậy được rồi Vương đại nhân. Giam tên gian tặc này lại, để bổn quan mang về triều đình cùng thỉnh công.
Gian tế triều Chu hoặc là nói tội Bán nước đều là trọng tội thuộc về phạm trù Thập Ác Điển Hình. Vương Tử Diệp thân là đồng liêu của Cát Hiển Nghiệp rõ ràng không có phát giác hắn là gian tế, phải chịu tội không làm tròn trách nhiệm hoặc là cùng phạm tội luận xử. Hiện tại Tần Tiêu đem chuyện bắt Cát Hiển Nghiệp giao cho Vương Tử Diệp, không thể nghi ngờ là cho hắn một cơ hội gỡ tội, bán đi một cái nhân tình rất lớn.
Trong lòng Tần Tiêu đã hiểu rõ, Cát Hiển Nghiệp đã trở thành chó rơi xuống nước, tạm thời bất luận Vương Tử Diệp phải là đồng đảng của hắn hay là không cũng phải tranh thủ kéo Vương Tử Diệp lại, bằng không tình hình sẽ đột biến không ai báo trước. Vương Tử Diệp chắc có lẽ không ngu xuẩn đến muốn mưu hại Ngự Sử, công nhiên tạo phản a? Vì thế, cho dù bọn họ là đồng lõa, cũng chỉ có thể hi sinh Cát Hiển Nghiệp, bảo trụ chính mình.
Vương Tử Diệp chỉ vào Cát Hiển Nghiệp, oán hận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-vo-trang-nguyen/1613707/chuong-212.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.