Thời gian cứ vậy trôi qua không đợi ai, mùa nối mùa cảnh vật thay nhau thay đổi khung cảnh cũng đã được 14 năm tròn.
Bây giờ đang là mùa đông, tuyết rơi phủ kín mọi thứ, núi thì tuyết đã phủ đầy, tuyết trắng bao trùm cả chân núi, ngọn núi giờ trông giống như một nữ thần băng thanh ngọc khiết.
Phía xa xa là một bãi đất trống xuất hiện một thân ảnh cao lớn, nhìn rõ thì đó là một thiếu niên khỏe khoắn khôi ngô tuấn tú đứng giữa nền đất trắng, nếu những thiếu nữ nào nhìn thấy e rằng hằng đêm sẽ khó xóa được trong giấc mơ, mày kiếm, mũi cao, ánh mắt đầy sắc bén nói chung là hội tụ tất cả các đặc điểm của người phong lưu.
Chỉ là giữa mùa đông giá rét thế này mà hắn chỉ mặc đúng một cái quần dài, chân trần, trên người cũng trần nốt hiện ra những đường cơ bắp hoàn mỹ do rèn luyện nghiêm túc và Vân Vũ trong tay là một đoạn đao ngắn hiện đang làm đúng bốn động tác chém lên và xuống, trái, phải nhưng chỉ đứng yên một chỗ.
Mỗi động tác hắn làm lại tạo ra một đạo vết cắt sâu dưới mắt đất cùng tiếng gió rít rất mạnh và hiện giờ cũng hơn nghìn vết. Thoạt nhìn giống như chậm chạp, trên thực tế lại rất nhanh.
- Hây ya!!!!
Vân Vũ tung chiêu cuối cùng, loan đao trong tay xoay tròn bổ xuống một lực cực mạnh xé tan mọi thứ trước mặt, cây cối đổ rụp tuyết bắn tung tóe cùng một vết hằn sâu dài.
- Sư phụ, con đánh hơn mười nghìn đường đao rồi.
Lão
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-tieu-tu/4699/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.