Lý Hàn nhìn giai nhân đang ngủ say trong lòng mình mà thở dài một hơi, không ngờ mọi chuyện lại thành ra như vậy. Nhưng mọi chuyện đã xảy ra rồi, giờ có nói gì cũng chẳng thay đổi được nên Lý Hàn chỉ còn cách chấp nhận thực tại mà thôi. Nhìn vào khuôn mặt đang say giấc nồng của Tiêu Mị khiến Lý Hàn cũng cảm thấy buồn ngủ vô cùng, dù sao tác dụng của Nhuyễn Cốt Đan vẫn chưa hết nên giờ Lý Hàn cũng không đi đâu được vì vậy hắn cũng chìm vào giấc ngủ.
Trăng xuống bình mình lại lên, mọi người trong Thiên Long Thành lại bắt đầu một cuộc sống nhộn nhịp, hối hả.
Khi ánh mắt ban mai chiếu vào phòng của Tiêu Mị, giai nhân đang ngủ say cũng từ từ mở mắt. Ngay khi vừa mở mắt ra thì đập vào mắt nàng là khuôn mặt đang say nồng của Lý Hàn, mà trong cơ thể nàng còn chứa một cự vật lửa nóng, lúc này nàng mới nhớ chuyện tối qua. Nàng nở một nụ cười thỏa mãn rồi từ từ nhấc mông của mình ra khỏi tiểu Lý Hàn.
Hành động này lập tức đánh thức Lý Hàn, Lý Hàn liền mở mắt ra rồi hắn nhìn vào Tiêu Mị, nói:
- Vì cái gì mà nàng làm như vậy?
Nên làm đều làm, lúc này hai người bắt đầu xưng hô đã không cần phải nói cái gì "Tiểu thư" "Công tử" "Thiếp" "Tại hạ"... Không thể không nói, chuyện nam nữ đúng là kéo gần quan hệ dễ dàng nhất.
- Bởi vì ta biết chàng sắp tới sẽ rời khỏi Thiên Long Thành mà đến một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-thanh-vuong/2819803/chuong-176.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.