Đặt Lý Hàn xuống giường, Tiêu Mị nở một nụ cười đầy mê hoặc, cuối cùng nàng đã bắt được con mồi mà nàng hằng mong muốn. Nàng lấy ra một viên thuốc rồi nàng cho miệng Lý Hàn, sau đó nàng đổ nước vào miệng mình rồi hôn lên môi Lý Hàn. Khi hai môi dính lấy nhau, Tiêu Mị liền dùng lưỡi đánh tan phòng tuyến của Lý Hàn mà cuốn lấy lưỡi hắn, dòng nước theo đó cũng chảy qua.
Cảm nhận được Lý Hàn đã nuốt viên thuốc thì nàng liền cảm thấy hài lòng, viên thuốc đó là Nhuyễn Cốt Đan, có tác dụng khiến người nuốt vào không có chút sức lực nào trong vài canh giờ, với chừng ấy thời gian thì đã đủ cho nàng ăn sạch Lý Hàn rồi. Còn vì sao cho Lý Hàn ăn Nhuyễn Cốt Đan vì mê hương mà nàng dùng cho Lý Hàn sắp hết tác dụng rồi, rất nhanh thì Lý Hàn sẽ tỉnh lại. Đến lúc đó nàng sợ Lý Hàn sẽ tức giận và bỏ đi, lúc đó thì nàng sẽ không có cơ hội để ăn Lý Hàn nữa nên đành dùng cách này.
Thấy Lý Hàn đã nuốt viên thuốc thì nàng tính đứng lên lột đồ Lý Hàn ra nhưng hương vị trong miệng Lý Hàn khiến nàng mê muội, không dứt ra được nên Tiêu Mị vừa tiếp tục hôn Lý Hàn vừa dùng lưỡi cướp lấy hương vị của hắn. Tiêu Mị hôn Lý Hàn cho đến khi cảm thấy không khí trong phổi mình sắp cạn thì nàng mới rời khỏi môi Lý Hàn, sau khi hít một hơi thì nàng bắt đầu cởi quần áo của Lý Hàn ra.
Theo bàn tay của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-thanh-vuong/2819801/chuong-175.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.