Sau khi Kim sắc Lang Vương thu con mắt thứ ba về, dần dần yếu ớt ngã trên mặt đất, tựa hồ một kích mới vừa rồi kia đã rút đi tất cả lực lượng của nó.
Tám con Kim Lang kia cũng đem thân thể bị thương lên, đi tới trước người kim sắc Lang Vương, hướng về miệng vết thương của nó không ngừng liếm, kim sắc Lang Vương thấp giọng kêu lên một tiếng đáp lại cái gì đó.
Sau một lát, Kim sắc Lang Vương chậm rãi đứng lên hống một tiếng, những con Kim Lang xung quanh liền từ từ thối lui.
Trong tràng chỉ còn lại tám con Kim Lang cùng con kim sắc Lang Vương kia.
Chín con Kim Lang tựa hồ đang giao lưu cái gì, cũng đang không ngừng gầm nhẹ, qua một lúc lâu tám con Kim Lang kia cũng rời đi khỏi, để lại con Kim sắc Lang Vương kia một mình.
- Trời cũng giúp ta!
Lý Hàn ở trên cây thấy tình huống này không khỏi thở nhẹ.
Khi tất cả Kim Lang đều rời đi, Hỏa Sắc Kim Lang thì hướng ngược lại mà chậm rãi đi, bóng sói kéo dài lộ ra vẻ cực kỳ cô tịch.
Trở thành người đứng đầu chúng lang, mặc dù có thể hiệu triệu lang quần, nhưng mà lại không thể cùng với những con sói khác kết lại thành quần ở chung một chỗ, thân phận của nó không giống lúc trước, trừ lang phi của nó ra, bình thời cũng sẽ không có con sói nào làm bạn, bản thân sói liền là một loại linh thú cực kỳ cao ngạo, đây chú định là một con đường thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-thanh-vuong/2819788/chuong-168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.