Sáng ngày hôm sau, cả hai đều thức dậy cùng nhau. Nàng nằm trong lòng Lý Hàn dùng tay vuốt ve mặt hắn, nói:
- Hàn nhi, đêm qua chính là đêm hạnh phúc nhất của đời ta.
Tạ Ngọc Hân ngừng lại một chút, tiếp theo lại chán nản nói:
- Nhưng chuyện chúng ta phải chấm dứt thôi, ta không muốn ngươi bị người đời thóa mạ.
- Mợ, người cần gì phải quan tâm đến người khác nghĩ gì. Chỉ cần việc ta làm không thẹn lương tâm ta là được rồi.
Hắn biết sau khi kích tình qua đi thì trong tấm lý của nàng sẽ co lo lắng nên hắn mở miệng an ủi nàng. Hắn không muốn chỉ một đêm triền miên với nàng mà là muốn cả đời này luôn có thể triền miên với nàng.
- Mợ, trở thành nữ nhân của ta có được không? Rồi có một ngày, ta sẽ công bố cho cả thế giới này biết nàng chính là nữ nhân của ta.
Lý Hàn hùng tâm tráng chí nói. Nghe Lý Hàn nói vậy thì nàng nhu tình nói:
- Được, nếu ngươi không che ta thì ta nguyện ý cả đời này theo ngươi, tiểu phu quân của ta....
Thật ra là nàng chỉ nói vậy thôi chứ bây giờ kêu nàng tách khỏi Lý Hàn thì nàng không chịu nổi, nàng đã bị đại bảo bối của hắn chinh phục rồi. Nàng vừa nếm được chỗ tốt nơi Lý Hàn, sao chịu ly khai hắn được. Nàng còn muốn nếm trải mười lần, trăm lần, nghìn lần, vạn lần!
- Thật tốt quá, từ giờ nàng là nữ nhân của ta. Mà ta quên nói,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-thanh-vuong/2819588/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.