Đối với Tạ Ngọc Hân mà nói thì lúc này Lý Hàn không phải cháu trai của nàng, nàng không phải là mợ của hắn mà hai người là một đôi tình lữ, chỉ có tình lữ nên hai người mới không cố kỵ trao cho nhau những nụ hôn yêu thương. Hôn thêm một lát, Lý Hàn mới hài lòng dời môi đi, Tạ Ngọc Hân tình ý nhìn hắn, nói:
- Hôn đủ chưa?
Lý Hàn cười nói:
- Làm sao mà đủ a, coi như là cả đời này cũng hôn không đủ, đầu lưỡi của mợ thật ngọt, sau này ta còn có thể như vậy hôn ngươi có được không?
Tạ Ngọc Hân má ngọc phát nhiệt, mị nhãn ngậm xuân gật đầu, êm ái nói:
- Ân, có thể, chỉ cần ngươi muốn thì lúc nào cũng được.
Nói xong thì nàng cảm thấy tiểu huynh đệ đầy lửa nóng của hắn đã đâm vào giữa chân nàng, đang không ngừng đâm loạn như muốn đâm vào đào nguyên của nàng. Tâm hồn thiếu nữ của nàng lập tức mắc cỡ, má lúm đồng tiền yêu kiều đỏ lên bởi vì nàng cảm thấy thiếp thân quần lót đã bị xuân thủy làm ướt nhẹp, " chính bản thân bị Lý Hàn hôn đạt đến cao triều " Nàng thầm nghĩ trong đầu, nhớ tới một màn kia thì trái tim nàng càng thêm nhảy loạn, má ngọc yêu kiều đã nóng tới mức phát nhiệt mà tiểu Lý Hàn lại trong lúc nàng đang mắc cỡ, lại đánh mạnh một cái vào đào nguyên của nàng, khiến nàng thật sự là không chịu nổi, không thể làm gì khác hơn là run giọng nói:
- Hàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-thanh-vuong/2819587/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.